Bài văn tham khảo viết thư UPU năm 2019: Bố em là bác sĩ chống dịch

Thứ sáu, 18/01/2019 14:21

Năm nay Cuộc thi Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 48 sẽ có chủ đề: "Hãy viết một bức thư về người hùng của em" (Tiếng Anh: Write a letter about your hero). Liên minh Bưu chính Thế giới (UPU) gọi chủ đề năm 2019 là một "chủ đề truyền cảm hứng".

20190123-m12.jpg
Bài văn mẫu UPU năm 2019: Bố là bác sĩ chống dịch
 
Năm nay Cuộc thi Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 48 có chủ đề: "Hãy viết một bức thư về người hùng của em". Trong lễ phát động cuộc thi hồi tháng 10/2018, đại diện Lãnh đạo Bộ Thông tin & Truyền thông chia sẻ: "Đây là một chủ đề mở, khơi gợi nhiều tư duy sáng tạo, nhiều suy nghĩ và cảm xúc đối với mỗi thí sinh. Trong mỗi con người, mỗi một bạn trẻ đều có sự hiện hữu, tình cảm yêu quý và ngưỡng mộ đối với một người hùng của riêng mình".
 
Thật vậy, chủ đề năm nay khá rộng nên các bạn học sinh có thể tự do lựa chọn vị anh hùng mà mình thần tượng, yêu mến nhất; các em có thể lựa chọn những vị anh hùng có thật ngoài đời, hoặc anh hùng trong lịch sử, anh hùng trong truyền thuyết, trong truyện cổ tích..., hoặc đơn giản là ông bà, cha mẹ, anh chị em, bạn bè…, những người để lại ấn tượng sâu sắc nhất đối với em.
 
Dưới đây là bài gợi ý viết UPU lần thứ 48

TP.HCM 10/1/2018
 
Chào các bạn
 
Hôm nay tôi viết gửi tới các bạn lá thư về người hùng trong tôi. Người hùng trong tôi là bố. Ông là người đàn ông của gia đình và cũng là người cha tốt nhất với anh em tôi.
 
“Bố nghỉ việc đi bố”. Đó là câu nói mà anh trai tôi thường nói với ông mỗi khi có dịch gì đang diễn ra. Bởi anh sợ bố tôi mệt mỏi và sợ bố buồn mỗi khi xem ti vi. Nhưng bố tôi rất cứng rắn ông không sợ những thông tin thất thiệt, trái chiều nào bởi ông nói mình là bác sĩ có trách nhiệm với cộng đồng và cả gia đình.
 
Bố tôi là bác sĩ chống dịch. Mẹ thường nói chỗ nào có dịch là ông phải đi vào. Tôi thấy bố như anh hùng giải cứu cả thế giới. Và cả gia đình tôi đều nghĩ thế. Mỗi khi vào tâm dịch, bố trở về nhà bình yên thì cả gia đình thở phào.
 
Khoa bố làm là khoa truyền nhiễm. Tôi nhớ khi tôi còn nhỏ, lúc ấy ở nước mình đang có dịch tay chân miệng. Bố đi làm từ 5h sáng trở về nhà lúc anh em tôi đã ngủ. Có hôm, bố về nha ăn cơm tối cùng cả nhà rồi lại mau chóng vào viện.
 
Tôi chứng kiến nhiều bữa ăn của gia đình nặng trịch khi thông tin bệnh kín mặt báo, người ta đổ lỗi cho ngành y trong đó có những thông tin mang tính “chọc ngoáy” khiến danh dự của nhiều bác sĩ bị tổn thương và chúng tôi biết bố cũng thấy buồn.
 
Cảnh bữa cơm vợ con đang chờ ông đã dọn sẵn. Vệ sinh sạch sẽ, ông ngồi xuống ăn cơm. Bữa ăn tuy nặng nề nhưng ông và vợ vẫn cố tạo không khí. Lúc ấy, một người con của ông đề nghị “bố nghỉ việc đi”. Nghe thế, bác sĩ Huy bất ngờ và khựng người lại suy nghĩ trong giây lát. Ông hỏi con lý do vì sao thì con ông nói “bố là bác sĩ tốt, bố là cha tốt nhưng nhiều người vẫn không biết, họ vẫn chửi bác sĩ, họ chê bác sĩ dốt. Những hi sinh của bố chẳng bao giờ họ biết mà danh dự lại bị tổn thương”…
 
Có bữa, ông cố ăn xong bữa cơm. Ông ra phòng khách ngồi uống nước. Lúc này, ông mới nhẹ nhàng bảo các con “nếu bố nghỉ thì mình đang muốn giữ danh dự bản thân mà quên trách nhiệm với cộng đồng, người bệnh họ giao tính mạng cho mình và trách nhiệm của mình là cứu họ vậy mà mình sĩ diện mà bỏ công việc đó thì lấy ai để cứu người bệnh. Dư luận có lúc này, lúc khác”.
 
Bố cứ như thế cười trừ với dư luận và vẫn cố gắng chữa bệnh cứu người. Những lúc rảnh rỗi, ông lại viết sách về dịch bệnh. Đêm nào 2 h sáng bố mới đi ngủ. Tôi lo lắng cho sức khỏe của bố nhưng ông nói “bố lắng nghe được cơ thể mình, con yên tâm”.

Công việc quá sức, trẻ bị bệnh nhiều và thêm gánh nặng tinh thần khiến nhiều đêm bố chỉ ngồi hút thuốc. Tôi biết bố đang đau đáu nỗi lo của những bệnh nhân và cũng nghĩ làm thế nào để giúp người dân phòng tránh bệnh tốt nhất.
 
Với anh em tôi, ông luôn là người cha mẫu mực. Tôi còn nhỏ là con gái, ông bảo với con gái chỉ cần quan sát là đủ. Với anh tôi, ông dặn dò từng li từng tý từ cách sống cho đến cách làm người. Anh tôi chọn nghề gì, ông cũng cười vui vẻ và nói miễn sao con làm người tốt, nghề nào cũng có ích cho xã hội.
 
Mấy bữa nay lại có dịch. Ông vừa bước vào nhà, rửa tay và có chuôngđiện thoại, ông lại lao đi vun vút. Bóng của bố lọt thỏm trong con hẻm ở nhà tôi. Ông chỉ quay lại nhìn vợ con cười “bác sĩ truyền nhiễm mà”.
 
Có bạn hỏi tôi có sợ dịch bệnh bố mang về nhà không? Tôi không ngần ngại nói không sợ bởi bố tôi là anh hùng giải cứu bệnh tật và có bố tôi không còn sợ hãi điều gì. Chỉ cần bố bên cạnh là cuộc sống của tôi luôn yên bình.
 
Xin chào bạn

Hải Hà!
banner
icon

Cổng dịch vụ công
Quốc Gia

Những thông tin thủ tục hành chính
khai báo online tại đây

Xem chi tiết icon
icon

Chính sách
pháp luật Việt Nam

Cập nhật thông tin, chính sách
pháp luật Việt Nam

Xem chi tiết icon
icon

Giới thiệu
Sản phẩm dịch vụ

Nơi giới thiệu những sản phẩm,
dịch vụ tốt nhất dành cho bạn đọc

Xem chi tiết icon

Cổng thông tin điện tử của các đơn vị thuộc Bộ

Top